Monday, September 14, 2009

[Myojo 0910] [Trans] JUMP Interview




English trans: ryokimayuu
Vietnamese trans: Hanarok

Yabu: Vì thật khó để tất cả chúng ta có thể tập hợp cùng nhau trong 10 phút, bất kể các thành viên muốn nói gì, hãy làm điều đó một cách trật tự.
Okamoto: Vậy nên, mọi thứ sẽ ổn nếu tớ bắt đầu chứ? Hikaru-kun, em sẽ ngừng không gọi anh là "Hikaru" nữa nhá?
Takaki: Ahaha (cười). Keito, em đột nhiên trở nên thật gần gũi.
Hikaru: Eh? Được mà, nhưng anh không biết nếu em đang trả lời anh đâu đấy (cười).
Keito: Thực sự thì, em luôn muốn làm điều đó. Nhưng, trước khi làm điều ấy, khi em gọi to "Hikaru", và ngay trước khi nói "kun", em sẽ kéo dài lời nói ra, nói "fuunn" thay thế. Vậy nên, em gọi là "Hikaru... fuunn" (cười)
Inoo: Em thật sự muốn gọi cậu ấy kì cục vậy à?
Hikaru: Tớ không bận tâm vì nó đâu, cách mà em gọi thật sự thông thành vấn đề gì cả. Nếu anh có thể hiểu nó, anh không cảm thấy bận tâm tí nào đâu.
Yabu: Thật hả? Bắt đầu đi, Ryutaro!
Ryutaro: Ya.o.to.mee!
Hikaru: (nhìn Ryutaro) Gì chứ? Oh Oh... Mọi người, (vẫy tay) có ổn không nếu tớ và Ryutaro thân nhau hơn một chút và sôi nổi hơn? Ryutaro-kun, lại đây ôm cái nào~
Ryutaro: Eh! Chẳng phải anh vừa nói là gọi anh như thế nào cũng được mà (khóc).
Yuto: Tự dưng ảnh nổi giận à (cười)
Okamoto: Một điều nữa, em có vài chuyện cần nói với Hikaru-kun. Anh vẫn chưa trả cho em thứ mà anh đã mượn em đấy!
Hikaru: Eh, không thể nào!
Yuto: Em cũng vậy, em đã cho Hikaru mượn DVD, nhưng anh vẫn chưa trả nó lại cho em. Đó là một loạt phim dài, nhưng vẫn còn thiếu 1 đĩa chèn chính giữa.
Arioka: Tớ cũng cho Hikaru mượn khá nhiều thứ nữa!
Hikaru: Có chuyện gì với mấy cậu thế!! Đó chỉ là những thứ tớ đã mượn từ các cậu mà.
Keito: Trước hết là cuốn truyện 34, và còn...
Hikaru: Eh? Anh đã mượn nó sao?
Okamoto: Thứ mà anh đã mượn trong đợt "Summary" đó, và em thậm chí còn nói "Trả nó lại cho em nhá?" nữa kìa.
Hikaru: Eh? Vì em đã nói em đã đọc xong cuốn đó rồi, nên anh nghĩ anh có nhiều thời gian đọc nó hơn. Xin lỗi nha~
Takaki: Hikaru-kun, cậu phải ngay thẳng và nói sự thật đi chứ (cười)
Yabu: Nói về chuyện đó, hồi lớp 8, tớ đã cho Hikaru 1 cái vòng cổ, và tớ thật sự tặng nó cho Hikaru rồi, nhưng chẳng bao giờ tớ thấy cậu ấy đeo dù chỉ một lần...
Yamada: Buồn thiệt. (cười)
Yabu: Nếu nói về mấy chuyện mượn đồ, thì tớ đã cho Inoo mượn một lần rồi, nhưng cậu ta chưa trả lại cho tớ nữa.
Inoo: Eh? Tớ chưa trả lại nữa sao?
Takaki: Được rồi~ Được rồi. Dừng chuyện này lại được rồi đó, dừng chủ đề mượn đồ ở đây nha.
Chinen: Đến lượt em nói nha! Em muốn nói lời gửi tới Inoo-chan!
Inoo: Aaaa?
Chinen: Bằng cách nào đó, lời nói của anh có vẻ như nói dối vậy? Nhưng điều đó thật thú vị.
Inoo: Nói dối! Sao anh có thể chứ, người nào đó như thế thì thật kinh khủng, đầy dối trá á?
Yabu: Tất cả đều là dối trá hết!
Keito: Anh ấy là người nói dối nhưng không hề gì! Ví dụ như, khi tớ hỏi "Anh có nghe cái này không?", ảnh chỉ trả lời qua loa "Yeah."
Inoo: Tất nhiên, yeah. Đừng hiểu lầm nha! Anh không hề dối gì đâu! Anh không thích nói dối!
Chinen: Cảm giác đó cũng là dối mà (cười)
Yabu: Qua chủ đề tiếp theo nào. Về Takaki, tay của cậu ấy luôn luôn đi chuyển xung quanh, đụng chạm nhiều thứ, cậu không cầm nắm cái gì sao?
Chinen: Eh? (đưa tay lên má) Tay di chuyển quanh vật chạm vào? Kyaa!
Yabu: Yeah yeah... Eh, không đúng (cười).
Yamada: Ý ảnh là không cầm nắm thứ gì hết đó.
Takaki: Bởi vì~ không phải nó ổn nếu cầm cái vì tiền hay điện thoại sao? Chỉ là việc bỏ thứ gì đấy mà các cậu cần vào túi. Tớ ghét việc cầm cái gì đó trên tay. Tớ cũng không cầm cây dù nữa.
Yuto: Eh, ra là vậy àh.
Takaki: Yabu-kun giống như con nít ấy, mặc dù nhìn cậu ta có vẻ giống vậy thật. Cậu ấy đột nhiên ném cái áo thun xung quanh phòng thay đồ.
Yabu: Well, tớ quả giống con nít thật nhỉ!
Takaki: Nhưng, cậu cũng gặp phải vấn đề người trẻ tuổi mà, phải không?
Ryutaro: Yabu-kun thích nói với em những chủ đề mà em yêu thích, như động vật hay bóng chày ở Nagano.
Yabu: Không hẳn vậy, anh chỉ nói những điều mà anh quan tâm đến thôi.
Ryutaro: Nhưng sau đó, anh giống như một đứa trẻ to xác khi anh bỗng dưng hát với giọng to ơi là to.
Chinen: Dễ thương ghê!
Keito: Mặt khác, anh ấy cũng là người thẳng thắn nữa.
Yabu: Sau đó, anh lại tiếp tục làm trẻ con ngay từ bây giờ.
Hikaru: Được rồi, tiếp tục nào. Daichan là một kẻ nghiện chơi game.
Daiki: Ah, nó khá là đúng đấy!
Hikaru: Tớ không phải loại người khoái chơi nhiều game, nhưng mặc dù Daichan rất có hứng thú với việc đó, tớ chỉ chơi thử cho biết thôi. Trả lại thị lực tốt cho tớ đây!
Daiki: Eh. Nhưng cậu luôn cảm thấy vui vẻ mà!
Hikaru: Ừh~ Luôn cảm ơn cậu về điều đó.
Inoo: Nó là gì vậy? (cười)
Yuto: Về Chinen, cậu ấy ăn rất nhiều món khác nhau, nhưng, thông thường cậu ấy dừng ngay khi ăn được nửa chừng.
Chinen: Đó là vì cậu phải biết mở rộng tầm nhìn các hoạt động của cậu chứ! Nếu cậu làm việc nhiều hơn ngày thường thì cậu hiển nhiên sẽ ăn nhiều hơn bình thường rồi! Vậy nên, nếu cậu không ăn nhiều loại thức ăn nhưng mỗi loại chỉ ăn một ít thì cậu không thể chọn món mà cậu thích ăn được đâu!
Yamada: Tớ nhận ra lí do đó đấy (cười)
Hikaru: Còn Ryutaro, em ấy vừa đến hỏi tớ vài điều mà em không hiểu.
Ryutaro: Yeah yeah. Trước khi em cắt tóc, em có gửi Hikaru-kun một bức thư điện tử, nói rằng "Anh nghĩ em thích hợp với kiểu tóc nào?"
Inoo: Nhưng, kiểu tóc đó khiến em ngầu hơn mà.
Hikaru: Nhưng mà ~ đó là lúc em nên tự quyết định, phải không?
Ryutaro: Em biết điều đó. Nhưng thật là phiền khi làm điều đó. Gửi mail cho Hikaru-kun rồi nhận lại mail trả lời một cách nhanh chóng thì tuyệt quá!
Daiki: Còn về Yama-chan, khi cậu ấy thấy các thành phần nấu ăn, cậu ấy dường như trở thành một người nội trợ thực thụ vậy.
Yamada: Có lẽ thế thật (cười). Này này, mấy cậu biết không? Tại một cửa hàng dưới đường hầm, trước cửa hàng đó đang bán đồ hạ giá đấy!
Daiki: Một phần trong con người em cứ như bà nội trợ ấy nhỉ! (cười)
Yamada: Cửa hàng dưới tầng hầm thật thú vị....
Hikaru: Khi nhìn thấy Yamada nấu ăn trong "School Kakumei", thật là tuyệt vời!
Yamada: Tiếp theo, để bắt cá, chúng ta phải giỏi về chuyện đó. May mắn nhá!
Yabu: Về Yuto, khi cậu ấy ngồi kế tớ trên xe, cậu ấy luôn luôn dành thời gian chơi trống, cánh tay và chân cậu ấy đã gõ 8 nhịp một lúc. Với sự chuyển động đó, tớ không tài nào ngủ nổi, nhưng~
Yuto: Eh, em xin lỗi! Em lúc ấy đang đắm chìm trong thế giới của riêng em. Vậy nên, để dừng thói quen kì cục này lại, mọi lúc, chúng ta hãy luyện tập như một ban nhạc khi ở studio nhá! Em sẽ chơi trống, Keito chơi ghita, và Hikaru-kun chơi bass. Yabu-kun cũng sẽ gia nhập luôn há?
Yabu: Oh, được thôi!
Inoo: Còn piano của tớ thì sao...?
Yuto: Tất nhiên cũng sẽ tham gia luôn!
Takaki: Yamada, em không tham gia và chơi trumpet à?
Yamada: Bây giờ em không chơi nó nữa.
Yabu: Thế thì, Yamada có thể dùng J-board (ván trượt có 2 bánh xe) và biểu diễn trong concert tiếp theo.
Yamada: Đúng rồi. Nó sẽ rất thú vị. Em sẽ xem xét việc đó ngay bây giờ.
Yuto: Nhanh nhỉ! Đã hai năm rồi từ khi chúng ta được debut...
Takaki: Eh? Thế sao?
Yabu: Tháng 9 này sẽ là kỉ niệm 2 năm của chúng ta.
Daiki: Nhóm chúng ta thật sự đã làm việc chuyên nghiệp rồi ha!
Chinen: Dĩ nhiên là vậy rồi!
Yabu: Thật ấn tượng, nhóm chúng ta!
Takaki: Kể từ đó, chúng ta đã là bạn tốt của nhau.
Yabu: Nếu chúng ta nghĩ lại, tớ nghĩ chúng ta cũng đã khiến nhiều thứ trở nên rối bời!
Hikaru: pu~zz~le~d~!
Takaki: Một quá khứ thật tuyệt.
Yabu: Thêm vào đó, đàn anh lẫn đàn em bỗng chốc trở thành thành viên cùng một nhóm.
Keito: Đối với tớ, khi tớ vừa gia nhập, tớ rất ngớ ngẩn, mọi người đều là đàn anh hết. Tớ cảm thấy hài lòng với hiện tại.
Hikaru: Yeah.
Daiki: Sau đó, ai là người đã thay đổi nhiều nhất kể từ khi debut?
Yamada: Tớ nghĩ là Ryutaro.
Ryutaro: Eh~ Tại sao vậy?
Chinen: Không không. Không phải Ryutaro đâu.
Ryutaro: Đúng nhỉ?
Chinen: Vì cậu ấy không thay đổi nhiều từ khi còn là junior. Cách cậu ấy nói chuyện. Giống như một đứa bé ích kỉ vậy.
Hikaru: Đúng rồi. Cậu ấy là cậu bé ngốc nghếch trong suốt thời gian đó.
Chinen: Và đến tận bây giờ, cậu ấy cũng không sử dụng những từ ngữ lịch sự nữa.
Yabu: Chỉ có thế, cậu ấy hay nói những chuyện nhàm chán.
Ryutaro: Đợi đã!
Takaki: Với tớ thì, tớ nghĩ Ryutaro đã trở thành người năng động hơn. Có những lúc khi cậu ấy đọc sách, xem DVD, dường như cậu ấy chỉ muốn ở một mình. Gần đây, cậu ấy đã thân thiện hơn với mọi người rồi. Cậu ấy nói chuyện sôi nổi với mọi người.
Ryutaro: ... vì em trông giống như đang thuyết giáo ấy nhỉ!
Takaki: Eh~, huh, thuyết giáo á?
Hikaru: Với điều đó, trong thời gian này, chúng ta có quá nhiều điều để nói, phải không? Không chỉ riêng Ryutaro, hãy nói về việc chúng ta chuẩn bị chơi nhạc cụ bằng khí từ bây giờ.
Takaki: Yeahyeah. Chúng ta không tụ tập tại đây chỉ để tìm chủ đề để nói, chúng ta rất muốn kiếm khoảng thời gian thuận tiện nào đó để nói chuyện cùng nhau, không chỉ JUMP, mà còn về các thành viên nữa.
Yabu: Cậu đấy! Vì lợi ích của cậu, tất cả bọn tớ luôn luôn phải nói "Cách này thật tốt!", để giúp đỡ cậu. Hiểu chứ?
Daiki: Lời khuyên! Đó là lời khuyên!
Takaki: Vì chúng ta ngày càng gần gũi nhau hơn, thái độ thuyết giáo thật không tốt chút nào!
Ryutaro: Đúng vậy! Yeah!
Yabu: Nếu nói về chuyện thuyết giáo, tớ sẽ không nói chuyện nữa! Thật là kì cục!
Ryutaro: Em sai rồi! Em sai!
Yabu: Giỡn thôi mà (cười)
Ryutaro: Haaaaa~ Hay nhỉ~
Hikaru: Thế thì, đây là cơ hội hiếm có, hãy nói chuyện về JUMP từ bây giờ đi.
Yamada: Đối với tớ, tớ nghĩ đến tận bây giờ, chúng ta vẫn thật tuyệt. Tớ thích JUMP như hiện tại. Chúng ta có nguồn năng lượng mà các nhóm khác không dễ có được, và tình bạn 10 người chúng ta thật tuyệt vời. Mối quan hệ chúng ta ngày càng sâu nặng hơn. Cũng chính vì lứa tuổi của chúng ta, các thành viên đang dần dần trưởng thành hơn, và tớ nghĩ điều ấy thật tuyệt vời~
Yabu: Có lẽ đó là bởi vì các thành viên của JUMP vẫn còn là thiếu niên. Có những thành viên giống như trẻ con dù thật sự thì không phải như vậy. Ví dụ xem nào.
Chinen: Tớ là chồi non.
Hikaru: Vậy tớ sẽ là củ hành!
Inoo: Vẫn chưa bị nhổ rễ hả? (cười)
Yabu: Yeahyeah (cười). Hãy cùng nhau phát triển từ bây giờ nhá! Từ giờ trở đi, bất kể chúng ta có thay đổi ra sao, hãy cùng nhau tận hưởng!
Inoo: Đối với tớ thì tớ muốn trẻ con đến xem concert chúng ta nhiều hơn nữa, cùng phụ huynh của chúng nữa, tớ muốn như thế.
Ryutaro: Còn tớ thì, tớ luôn muốn mạnh mẽ hơn.
Takaki: Chỉ có mình em nói vậy thôi hà (cười).
Hikaru: Gần đây em trở nên mạnh mẽ hơn rồi đấy!
Ryutaro: Xin lỗi!
Yabu: Heyhey, hãy thành một nhóm phát triển và học hỏi kinh nghiệm từ họ.
Takaki: Ahaha (cười). Yeah.
Yuto: Nó không tốt hơn nếu chúng ta có các hoạt động cùng nhau sao?
Takaki: Tớ muốn tất cả mọi người trên đất Nhật này đều biết đến “Hey! Say! JUMP”. Tớ nghĩ vẫn còn rất nhiều người không biết chúng ta là ai. Các ông nội, bà nội, tớ muốn họ cũng biết đến chúng ta nữa.
Chinen: Vậy, hãy trở thành một nhóm thật danh tiếng nhé!
Yabu: Điều ấy có thể xảy ra đấy! (cười)
Hikaru: Cống hiến hết sức mình (cười)
Chinen: Đùa vậy thôi. Oh yeah, tớ muốn ta trở thành một nhóm như có Ohno-kun mà tớ yêu mến trong đó! Đầu tiên, chúng ta có 5 người...
Yabu: Hey!
Chinen: Ah, em sai rồi (cười). Không phải vậy nhưng chúng ta là một nhóm chiến thắng.
Yamada: Cảm giác thật tuyệt vời.
Yabu: Heyhey, còn Chinen, cậu ấy là nhân vật chính phải không?
Takaki: Đó là điều tớ muốn thấy.
Chinen: Không thể nào! Em không thể nói!
Yabu: Đừng nói vậy! Phải cố lên chứ~
Chinen: Chắc chắn không được đâu! Còn Keito thì như thế nào?
Keito: Ah, đến lượt tớ nói rồi hả? (cười). Đối với tớ thì, tớ thích ở trong một nhóm mà tất cả mọi người đều là nhân vật chính! Tớ thật sự mong muốn nhiều thứ tốt đẹp đến với mỗi cá nhân, mong muốn đó có lẽ cho cả 7 lẫn BEST, nhưng khi mọi người cùng nhau hợp lực, bỗng nhiên, sức mạnh như tăng thêm rất nhiều!
Daiki: Vậy, các cậu có nghĩ rằng chúng ta còn thiếu thành viên không?
Chinen: 10 quả là chưa đủ đâu! Chúng ta còn có thể thêm 48 người nữa mà!
Takaki: Lộn xộn quá! (cười)
Inoo: Khi lần đầu tiên nghĩ về việc cắt giảm thành viên, chúng ta đều nghĩ tới việc thêm thành viên sau đó? Tớ nghĩ 10 là đẹp lắm rồi!
Yabu: Không đủ đâu…. Khi một người nói điều gì đó, chúng ta đều ước có nhiều ý kiến hơn nữa. Và có lẽ sẽ dễ dàng có thêm chủ đề nào đó khi chúng ta hết chuyện để nói.
Yuto: Chắc bởi chúng ta ít từ để nói quá?
Yabu: Nếu nói về từ ngữ, nó không chỉ là vấn đề lắng nghe, nó còn là việc cậu có ham thích tìm hiểu về nó hay không.
Keito: Sự yêu thích.
Hikaru: Giống như biển vậy, có rất nhiều những con sóng lớn.
Yabu: Yeahyeahyeah (cười). Có những lúc lặng yên, rồi sau đó, thật hoang dã.
Hikaru: Yeahyeahyeahyeah(cười). Hãy cưỡi những con sóng đó cùng mọi người.
Takaki: Và, chúng ta sẽ luôn luôn tiếp tục!
Yamada: Chắc chắn thế rồi! (cười)

No comments:

Lải nhải lảm nhảm