Monday, September 14, 2009

[Potato 0909] [Trans] Inoo - Yama - Hikka - Keito - Yuto


English trans: happy_chammy
Vietnamese trans: Hanarok

Part1:

Hikaru: Lần này sẽ là bàn tròn thảo luận 5 thành viên với chủ đề về thời trang!

Kei: Tớ biết mà. Niềm say mê = Jounetsu ne ~> từ đồng âm xD~

Hikaru: Nó khác mà! T.H.Ờ.I.T.R.A.N.G, thời trang ấy!! Trong chúng ta, hãy chọn xem ai là người hợp thời trang nhất yo~

Keito: Yama-chan!

Ryosuke: Keito!

Yuto: Hmm, vậy cuối cùng là ai đây?!

Kei: (thì thầm) Là tớ chăng..?!

Ryosuke: Well, Inoo-kun có phong cách rất lôi cuốn. Thế nên chỉ có thể là Inoo-kun thôi! (cười)

Yuto & Keito: Uhm, Inoo-kun (cười)

Yuto: Tớ thích phong cách thời trang của Inoo-chan!

Keito: Tớ cũng vậy! Tớ thích chúng~

Kei: Không đồng ý sao?! Bất kể mấy cậu nói gì đi nữa, tại sao tớ lại là người dẫn đầu về thời trang chứ~ (cười)

Keito: Chắc chắn anh là người duy nhất như vậy đó!

Yuto: Yeah, độc nhất!

Kei: Eh~ thật sao? Cảm ơn nhé! Mặt khác, tớ muốn nói rằng tớ cũng là người đi đầu trong phong cách hợp thời trang nữa.

Ryosuke: Thật sự thì, tớ có cảm giác chỉ có mình Inoo-kun là có thể ăn mặc hợp thời ne~ Giống như cái nút móc khóa của túi ảnh ấy, anh ấy cũng có vài bộ quần áo bằng vải din độc nhất vô nhị nữa~

Kei: Đó là sự thiết kế!!

Hikaru: Mặc dù thời trang của Inoo-chan chỉ có 3 kiểu hoa văn là hết, nhưng lúc nào cậu ấy cũng phối đồ mặc khác nhau. Thế đấy, tớ nghĩ nó thật là tuyệt!

Kei: Nó có phải là một lời khen không nhỉ?! Đừng có làm như tớ nghèo lắm vậy chứ~ (cười)

Hikaru: Nó là lời khen chứ gì nữa!! Ý tớ là cậu đã mặc một bộ quần áo nhưng theo nhiều cách ấy mà! Nói cách khác, cậu giỏi phối hợp và trộn nhiều thứ lại với nhau. Bởi thế, chúng ta kết luận lại người ăn mặc hợp thời trang nhất chính là Inoo-chan!

Kei: Yaay~!! (cười)

Hikaru: Ngược lại, ai là người không quan tâm gì đến quần áo nhất?

Keito: Có thể là ai nhỉ… Tớ đoán chắc cũng là Inoo-kun naa.

Yuto: Yeah, chính là Inoo-kun na. Anh ấy là người đi đầu về thời trang nhưng lại chẳng quan tâm mấy đến quần áo (cười)

Keito: Thật tuyệt vì đối lập vậy hén!

Ryosuke: Giống như Hikaru-kun nói lúc trước, anh ấy chỉ có một ít mấy mẫu áo hoa văn thôi! Nhưng tại sao lại có cảm giác như "Oh, quần áo khác!?" ne~

Kei: Hầu như là thế đó, nhưng anh nghĩ là vì Yama-chan không nhìn anh nhiều lắm (cười)

Ryosuke: Vậy sao?

Kei: Yeah, vậy đó! (cười)

Ryosuke: Không, em phải nhìn chúng chứ!

Kei: Thật sự là tớ không chi tiền cho ba cái vụ quần áo này nhiều... Nhưng không phải chỉ có 3 kiểu hoa văn quần áo. Tớ có đến 5 cái lận!

Yuto: Hey, tăng thêm 2 cái thì cũng có nhiều lắm đâu (cười)

Hikaru: Xin lỗi, nhưng tớ không nhớ cái áo thun kẻ ca-rô và cái áo thun có chữ số 22 trên đó. Oh không, vậy là giảm đi 2 kiểu chứ! Thế 3 kiểu còn lại là loại nào?

Kei: Hm~ Cái áo có họa tiết con số 22, và cái áo thun ca-rô, cái áo có hình 3 người... Tớ nghĩ là có vậy thôi?!

Yuto: Vậy sau cùng chỉ có 3 kiểu thế thôi à! (cười)

Keito: Nhưng 3 kiểu trang trí khác nhau ne~

Hikaru: Tớ có nên thêm cái cổ áo vào áo thun không nhỉ... Sau cùng, thay đổi quần áo như thế nào cho đẹp đây?

Kei: Thay đổi trang phục đẹp thì thật tuyệt. Giống như người tiên phong trong thời trang ấy!

Hikaru: Mặt khác, tớ cũng không thật sự có hứng thú với quần áo, ne~

Yuto: Nhưng Hikaru-kun ăn mặc cũng độc đáo ne~

Ryosuke: Hikaru có rất nhiều ba-lô phải không? Nó giống như kiểu dáng của Mĩ ấy.

Keito: Anh có nhiều trang phục nên dễ lựa chọn ne~

Hikaru: Tớ đoán thế. Vì tớ có công việc phải đi mọi lúc. Gìay tớ là giày để leo núi nè! (cười)

Yuto: Nó hợp với anh lắm đấy!

Ryosuke: Chợt nhớ, chúng ta ở đây có ai có phong cách ăn mặc lòe loẹt không nhỉ?

Keito: Người ăn mặc lòe loẹt nhất àh~ Chắc cũng là Inoo-kun luôn quá!

Kei: Anh nữa sao?! Coi nào, cuộc nói chuyện sẽ không mở ra nhiều chủ đề nếu chúng ta không nói về người khác!!! (cười)

Hikaru: Đúng thế! Uhm~ Yuto-kun thì sao nào? Cái nón trông lòe loẹt quá ne~ Ý tớ là, khi em ấy đội nó, ẻm không bỏ nón ra trừ phi lên xe. . .

Ryosuke: Nó có mấy nét cong cong bay bướm màu vàng trên nó ne~ Nó là thứ độc nhất mà cậu ấy đội.

Yuto: Tớ hay cầu kì với mấy món như nón, giày và vải din nữa.

Ryosuke: Giaỳ của cậu trông cũng thật phô trương quá đi.

Yuto: Nói về mấy thứ lòe loẹt, tớ thích mấy mẫu thiết kế không giống bình thương ne~

Keito: Chắc chắn khi nhìn tổng thể, tớ đoán ngay ra Yuto liền yo~

Hikaru: Đúng rồi đó! Đó là vì nó được viết chữ "Yuto" ngay đế giày mà. . .

Yuto: Em có viết đâu!! (cười)

Hikaru: Nó ghi là năm 3, lớp 2, Nakajima Yuto.

Yuto: Đó là giày ở trường mà. Với em thì quần áo của em là áo thun với hoa văn chữ G, đơn giản thôi, nhưng đồ phụ kiện thì có một chút lòe loẹt.

Hikaru: Thế thì ngược lại, người giản đơn nhất là....?

Keito & Ryosuke: Inoo-kun…..?!

Hikaru: Đơn giản thật nhỉ…có lẽ anh cũng thế yo?! Anh có phải người giản dị không nhi?

Yuto: Nhưng em có lúc cũng giản dị vậy...

Ryosuke: Cậu toàn mặc mấy thứ quần áo ô vuông sọc ca-rô tùm lum, nó có phải giản dị đâu~

Yuto: Thế thì, tớ nghĩ người giản dị nhất là Inoo-chan. Inoo-chan như ông cụ ý (cười)

Kei: Em đùa dai như quỷ vậy! (cười)

Ryosuke: Đáng sợ thật~

Hikaru: Giờ nghĩ về chuyện này, ta không có nhiều cơ hội cho các fan thấy trang phục bình thường chúng ta nhỉ. Mọi người hãy nói về trang phục thường ngày xem!

Yuto: Yama-chan khoái mấy màu tối ne. Nó là màu đen nhưng điểm xuyết trên đó là mấy thứ lấp lánh.

Ryosuke: Yeah. Như cậu nói đó, tớ nghĩ nó đơn giản. Keito cũng thích màu đen với trắng nữa.

Kei: Keito nhìn trông như phong cách rock 'n roll ấy~

Yuto: Cậu ấy có cái áo hình chữ T (cười)

Kei: Dù Keito có mấy cái quần jean kiểu vết rách, nhưng nó trông không giống bình thường, nó dường như sẽ bị rách te tua nếu mặc vào vậy! Trông thật ngầu ne~

Yuto: Yama-chan thường hay mặc quần ca-rô.

Ryosuke: Yeah, tại tớ không thích vải din. Nó khiến tớ khó di chuyển.

Keito: Và mấy đôi giày ống ne.

Ryosuke: Giữa mùa hè, tớ mang dép (cười). Tại tớ không ưa giày đế mềm cho lắm.

Keito: Chuyện đó nhắc tớ nhớ lúc trước, Hikaru-kun, anh đã không đội nón có cái huy hiệu mạ thiếc.

Hikaru: Aah! Cái đó hả, anh gắn hết mấy cái huy hiệu vào đó hết. Anh gắn khảong 50 cái lận.

Kei: Cậu làm vậy hả trời!!! (cười). Cậu có để ý là nó kì lạ quá không? (laughs)

Hikaru: Uhm~ Để xem nào, ở sân bay Narita (Imai) Tsubasa-kun đã nói "Từ phía sau, trông cứ như anh nhìn thấy mấy cái huy hiệu đang bay thẳng ngay đầu vậy đó!" (cười). Vậy nên anh nghĩ "Mình không thể nhìn được gì với cái mũ như vậy, dừng lại thôi!" (cười)

Keito: Ahahaha! Chắc phải đau lắm nếu chúng bay thẳng vô ngay đầu~

Hikaru: Vào buổi tối, anh bỏ nó xuống, không đội nữa (cười). Sau đó vào ngày hôm sau, Tsubasa-kun lại nói "Oh, em bỏ nó xuống rồi sao. Anh thích nó mà!". Vậy nên tớ nghĩ "Ý ảnh là cái nào cơ?" (cười)


Par2:

Kei: Chẳng phải tớ đã trở thành sinh viên Đại học tháng 4 này rồi sao? Mọi người xung quanh tớ đều rất hợp thời trang. Thế nên tớ nghĩ tớ không phải là người đặc sắc lắm đâu! Do đó bắt đầu từ năm nay, tớ sẽ tự mình đi mua quần áo.

Keito: Anh đã mua quần áo từ trước rồi mà (cười). Nó khiến em nhớ, anh đã phối đồ cho cái áo vét anh mặc hôm lễ tựu trường phải không?

Kei: Ừ, rất tuyệt khi mặc nó vào lễ tựu trường, thế nên anh nghĩ nên mặc đồ thường thôi.

Hikaru: Nhưng hôm đó là ngày đầu tiên của cậu ở Đại học mà! (cười) Nếu là tớ, ngay cả khi tớ còn bé, tớ đã tự đi mua đồ cho mình rồi yo~

Kei: Thật là tuyệt, ne~

Hikaru: Tớ đã đi đến tiệm cùng mẹ nhưng tớ tự chọn quần áo cho mình, na. Vậy nên cậu mà xem mấy tấm hình cũ của tớ, cậu sẽ thấy những bộ đồ tớ phối rất tinh tế (cười). Yamada cũng thật tuyệt khi ngay từ khi còn bé, em đã tự đi mua quần áo, phải không?

Ryosuke: Vâng, em đã tự mua đấy! Em nghĩ em bị dụ dỗ mua đồ bởi một người bạn lớn tuổi hơn. Từ đấy, em nhận ra rằng đi mua sắm cũng thú vị!

Yuto: Còn tớ thì, đó là trong khoảng thời gian năm thứ 2 trung học cơ sở. Yama-chan và mọi người quanh tớ đều rất hợp thời trang nên tớ thích mình cũng tự đi mua đồ luôn.

Keito: Còn tớ, tớ tự đi mua đồ khoảng năm cuối lận. Cho đến tận lúc đó, tớ vẫn mặc quần áo của bố, mấy cái mà bố không mặc nữa ấy (cười). Nhưng rồi tớ lớn lên, và còn bởi vì bố tớ chỉ mặc có mỗi một chất liệu nào đấy thôi, nên tớ không phối đồ với nhau theo sở thích tớ được.

Hikaru: Về chất liệu, nó cùng loại với của anh nè! (cười) Mặc dù anh đặt ra quy luật "Mình sẽ không mặc các hiệu nổi tiếng", nhưng anh lại muốn chất lượng của chúng thật tốt. Như thế này, nếu anh đi đâu vào mùa hè này, anh nghĩ đến loại vải không thấm nước. Vì là mùa hè, nên mọi người đều muốn đi biển ne~

Ryosuke: Họ sản xuất vải chống thấm nước hằng năm mà, phải không?

Yuto: Vải có khả năng chống thấm nước thì rất phổ biến mà?

Hikaru: Anh nghĩ đây là mùa của loại vải không thấm nước trong năm nay. Với giày chống thấm và áo thun chống thấm nước. Có vẻ như mặc dù cơ thể ướt nhem, nhưng áo thun thì chẳng ướt xíu nào.

Ryosuke: Em đang nghĩ về chuyện đó bây giờ, nếu có loại kính chống thấm nước giống như kính râm thì đã thiệt, ne~ (haha)

Keito: Và cả đồ tắm bằng vải din nữa, ne~

Kei: Anh nghĩ áo thun hình trái cây thì phổ biến trong mùa hè lắm đấy. Như dưa hấu hay các loại dưa ấy!

Hikaru: Không phải áo dây hình mấy loại trái cây à nha!

Ryosuke: Anh nói điều ấy một cách miễn cưỡng sớm quá đấy! Dù sao đi nữa, áo thun ngắn thì đẹp ha?

Yuto: Yeah, và nó gọi là gì ấy nhỉ? Cái dài dài kì cục ấy... Quần ống ngắn ý? Tớ tự hỏi có nên mặc quần ống ngắn hè này không...

Ryosuke: Chắc tớ hợp với quần vải din ngắn hơn. Quần soóc bằng vải din thì tốt lắm! Vì như thế sẽ lộ đầu gối, nó khiến việc đi chuyển dễ hơn! (cười)

Keito: Còn tớ, tớ nghĩ ra đường với áo thun ngắn làm lộ rốn...

Ryosuke: Chuyện đó hay đấy! Nhưng, Keito này, cậu là nam nhi đại trượng phu nên nó chắc chắn nhìn sẽ tuyệt lắm!

Keito: Thiệt hả!? Được rồi, vậy chắc tớ sẽ cắt ngắn cái áo thun của tớ một chút (cười).

Hikaru: Sau đó, anh cũng sẽ ra đường với cái áo thun hở rốn luôn! Đến đây, cuộc hội thoại về thời trang dừng lại được rồi đó (cười)

Yuto: Đang còn nóng mà!

Ryosuke: Đang tranh cãi mà anh!

Keito: Vui thật!

Kei: Vì là hè nên tớ muốn làm concert để lại kí ức thật đặc biệt ne!

Hikaru: Yeah, tớ muốn làm concert giống như âm thanh chuông gió, ne~

Kei: Leng keng, leng keng... Tiếng đó nhỏ quá!

Ryosuke: Nhưng nó làm ta thật dễ chịu mà! (cười)

Hikaru: Vì những tiếng nổ lớn và pháo bông trong concert thì thường quá, phải không... Thế nên hãy tạo nên một cơn sóng thật lớn ở Yokohama!

Tất cả: Hãy làm vậy đi!!

Hikaru: Đúng chứ? (cười). Nó là vấn đề đấy! Lúc này ta hầu như có nhiều bài hát mới. Vậy nên thật khó để nhớ nổi mấy vũ đạo.

Ryosuke: Vâng, đúng thế!

Kei: Vì thời gian luyện tập dài, tớ không thể xoay sở để giữ tình hình sức khỏe được tốt.

Hikaru: Tớ thì sống sót qua hè bằng quạt điện.

Keito: Nhiệt độ máy lạnh tớ là 27 độ!

Ryosuke: Anh không bị cảm lạnh bởi nhiệt độ vậy đâu! (cười). Khi em đổ mồ hôi, em lau sạch mồ hôi, vì em muốn tình trạng sức khỏe luôn trong trạng thái tốt đến phút cuối.

Yuto: Giờ là mùa hè mà, và tớ biết mọi người đều có bài tập về nhà, nhưng chỉ khi các bạn đến concert tụi tớ, tớ muốn các bạn hãy quên nó đi và tận hưởng không khí concert nhé!

Hikaru: Oh, thật sự mà nói thì, bài tập nhà rất quan trọng đấy! (cười). Thế nên thật tệ khi quên chúng, yo~ Bạn nên quẳng đống bài tập vào bộ nhớ, rồi hẵng đi đến concert, ne! Thế nên khi bạn thuật lại với mẹ về concert "Concert của JUMP rất vui!" và bạn được hỏi "Thế con làm bài tập hết chưa?", bạn có thể nói chúng ta là thiên tài kia mà (cười)

No comments:

Lải nhải lảm nhảm